Chương 22: Kêu rách cả họng

[Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Sơn Quỷ Chấp Bút

7.570 chữ

18-03-2024

Chỉ như vậy?

Ba búa là chết?

Nói thật, Vương Đào cũng có chút kinh ngạc.

Thực lực bản thân tăng lên, kinh nghiệm cũng càng ngày càng nhiều, cộng thêm vũ khí được tăng cường ... không phải kẻ địch quá yếu mà là bên ta quá mạnh!

Không có thời gian kiểm tra chiến lợi phẩm, hắn tranh thủ thời gian quan sát xung quanh nhưng cũng không phát hiện ra zombie nào khác.

"Còn một con zombie khác nữa đâu?"

Vương Đào hơi nhíu mày, trước đó hắn thế nhưng là nghe được ở trong căn hộ này có hai con zombie!

Giữa zombie với nhau thì sẽ không công kích lẫn nhau, tối thiểu cho đến bây giờ Vương Đào tạm thời chưa được thấy.

Cho nên, trừ khi con zombie kia nhẩy lầu, không phải vậy chắc chắn còn ở trong phòng!

Vương Đào không có vội vàng đi tìm, vừa rồi tuy rằng hắn dùng ba búa đơn giản, nhưng mỗi một búa đều là dùng hết toàn lực, cũng tiêu hao một chút sức lực, đã tạm thời không có nguy hiểm, hắn có thể xả hơi một chút.

Sau mấy giây, Vương Đào lúc này mới cẩn thận tiến vào phòng tắm.

Căn hộ này có cách bố trí giống như nhà của Vương Đào, đều có hai phòng ngủ, một phòng khách và một phòng tắm, cửa vào cả hai phòng ngủ đều mở nhưng cửa phòng tắm lại đóng.

Vương Đào cảm thấy trong phòng tắm có thể có thứ gì đó.

Hắn cẩn thận bước đến cửa phòng tắm, rồi đá cửa một cách thô bạo.

Ầm!

"Ừm? Không có?"

Vương Đào có chút kinh ngạc khi nhìn thấy bên trong trống rỗng.

Sau khi xác định trong phòng tắm không có gì, Vương Đào lại đi vào bếp, nhưng trong bếp cũng không có gì.

Có thể nào nó ở trong hai phòng ngủ đó?

Vương Đào lần lượt liếc nhìn cửa hai phòng ngủ, bên trong cũng không có zombie.

"Thật kỳ lạ..."

Hắn lại nhìn cửa ra vào và cửa sổ, tất cả đều đóng chặt, hình như không có thứ gì lọt ra ngoài, trong phòng không có vết máu hay dấu hiệu đánh nhau...

“Có phải trước đó ta đã nghe nhầm không?”

Vương Đào có chút nghi ngờ bản thân, nhưng rất nhanh sau đó hắn đã bỏ qua nghi ngờ này, hắn là một người rất tin tưởng vào chính mình, hai con zombie là hai con zombie, rất có thể hắn đã nghe đúng!

"Để cho ta xem, ngươi đến cùng là đang ở đâu ..."

Vương Đào hít sâu một hơi, rồi đi vào phòng ngủ thứ hai.

Ngoài một chiếc giường, phòng ngủ thứ hai còn có một chiếc tủ quần áo vải đơn giản, dây kéo của tủ quần áo mở ra, hiển nhiên là không thể giấu được zombie.

Hắn lại nắm chặt vũ khí và nằm trên mặt đất.

Dưới gầm giường cũng không có.

Sau khi xác nhận trong phòng ngủ thứ hai không có gì, Vương Đào đi đến phòng ngủ chính thì phát hiện dưới gầm giường trong phòng ngủ chính không có thứ gì.

Sau đó Vương Đào đứng dậy, nhìn về phía tủ quần áo trong phòng ngủ chính.

Phòng ngủ chính rộng hơn nhiều so với phòng ngủ thứ hai, có một dãy tủ quần áo đặt làm riêng sát tường với hơn chục cánh cửa tủ.

Đây là tủ quần áo duy nhất trong cả căn nhà chưa bị khám xét, trừ khi zombie thực sự mở cửa sổ nhảy ra ngoài và đóng cửa sổ lại, hoặc bị chặt thành từng mảnh ném xuống cống, hoặc bị một zombie khác ăn hết sạch thịt, nếu không... Vương Đào nghĩ có lẽ nó ở trong những chiếc tủ treo quần áo này.

"Tuy nhiên, cái tủ quần áo này cũng không lớn, ở giữa còn có một vách ngăn, zombie thật có thể chạy vào trong sao? Thậm chí còn đóng cửa tủ lại? Thông minh như vậy sao?"

Vương Đào hơi nghi hoặc một chút, tay phải nắm chặt vũ khí, tay trái mở cửa tủ thứ nhất.

"Rống —— "

"Mẹ kiếp!"

Ngay lúc Vương Đào mở cánh cửa tủ đầu tiên, một con zombie nhỏ nhắn đang co ro trong tủ đột nhiên nhảy ra ngoài.

Vương Đào giật mình, hắn vô thức vung búa nhưng lại trượt.

Hắn trực tiếp bị lực mạnh của zombie đụng ngã xuống sàn, vũ khí rời khỏi tay.

"-5"

"130/135"

Tay chân của zombie đè lên tứ chi của Vương Đào, khiến hắn nằm trên giường trong tư thế nằm trên giường không cách nào xoay người, sau đó nó há to mồm ra, tỏa ra một cỗ mùi hôi thối, răng vẫn còn đang rỉ xuống chất nhầy muốn táp về phía cổ của Vương Đào.

"Cút!"

Mắt thấy mình sắp tiếp xúc gần với nữ zombie này, tĩnh mạch trên trán Vương Đào đột nhiên sưng lên, bắp tay trên cánh tay nhanh chóng phồng lên, sau đó hắn quả thực gánh hết sức của zombie, đột nhiên vung nắm đấm phải.

"Miệng ngươi thật thối!"

Ầm!

Một quyền này trực tiếp hung hăng đấm vào trên mặt của zombie, khiến đầu nó bị đánh lệch ra.

"-23"

"467/500"

Zombie bị đánh đến có vẻ hơi choáng váng, sức áp chế Vương Đào giảm đi không ít.

Vương Đào nhân cơ hội giơ chân phải lên, đặt lên ngực của zombie, sau đó tay chân đồng thời dùng sức, hung hăng vung về phía cửa.

Ầm!

Zombie lập tức bị Vương Đào vung vào trên khung cửa.

"-4"

"463/500"

Cú đánh này không tạo ra nhiều sát thương cho zombie, nhưng cũng để cho Vương Đào thoát khỏi cái ôm ấp nhiệt tình của zombie.

Vương Đào thậm chí không thèm nhặt vũ khí của mình lên, sải bước đến cửa phòng, sau đó chân phải tụ lực, đá một đá vào zombie ngã trên mặt đất còn chưa có bò dậy.

Phanh ——

Cú đá này khiến zombie bay sát mặt đất, từ trong phòng ngủ chính bay ra tới phòng khách, đập vỡ hai chiếc ghế ăn bằng gỗ.

Vương Đào thừa thắng xông lên, tới chỗ cách zombie đó không xa đột nhiên nhảy lên, tóc gần như cũng chạm tới trần nhà, sau đó hung hăng giẫm mạnh lên zombie.

Răng rắc!

Hai chiếc ủng leo núi lần lượt giẫm lên hai cái đầu gối của zombie, một tiếng nứt xương thanh thúy vang lên.

Hai đầu gối của zombie trực tiếp bị giẫm vỡ!

Con zombie đang chuẩn bị đứng dậy thì lại ngã xuống đất.

"-86"

"377/500"

Vương Đào vốn là muốn giẫm đầu nó, nhưng hắn cũng không rõ ràng có thể giẫm nát đầu zombie hay không, nhỡ đâu đầu zombie quá cứng, khiến hắn ngã một cái vậy thì rắc rối.

Cho nên Vương Đào tạm thời thay đổi chủ ý, trực tiếp giẫm vào trên hai cái đầu gối của nó.

Sự thật chứng minh, này là có hiệu quả, thanh máu zombie lập tức giảm đi một đoạn!

Nhưng này còn chưa phải là vấn đề, vấn đề là zombie giống như không thể đứng dậy được!

Bọn chúng là không có cảm giác đau, gãy tay và chân đối với người bình thường được coi là vết thương chí mạng, nhưng đối với zombie mà nói, căn bản không nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng Vương Đào cũng không có trông cậy vào điều này có thể giết chết nó, hắn chỉ mong cái chân gãy sẽ hạn chế khả năng di chuyển của zombie mà thôi! Hiện tại xem ra, quả thực là có hiệu quả!

Có lẽ bởi vì zombie vẫn còn giữ lại một số bản năng của con người, chẳng hạn như đi bằng hai chân, nên sau khi xương bánh chè bị gãy thì nó không thể đứng dậy được!

Kết quả này khiến Vương Đào có chút hưng phấn, bởi vì nó có ý nghĩa sau này giết zombie, trước tiên nên chặt đứt tứ chi của nó có thể sẽ là một phương pháp.

Suy cho cùng, tứ chi của zombie không cứng bằng đầu của nó, về phần cổ của nó, mặc dù là điểm yếu nhưng hầu hết người bình thường đều có thể không đánh trúng được.

Vì vậy, nếu những người sống sót thông minh hơn một chút, chắc là có thể thông qua chém đứt chân zombie, hạn chế hành động và sau đó tiêu diệt nó hoàn toàn!

Những suy nghĩ quay cuồng trong đầu, nhưng động tác của Vương Đào không ngừng.

Zombie ngã xuống đất không đứng dậy được, cơ bản là một cái bia sống, Vương Đào cũng không khách khí, lập tức hung hăng giẫm xuống zombie, giẫm cánh tay của nó cho đến khi biến dạng.

"-34"

"-32"

"311/500"

Nhìn zombie bị chặt đứt tứ chi nhưng vẫn nhe răng trợn mắt với mình, trên mặt Vương Đào dưới chiếc khăn bảo vệ hiện lên một nụ cười tàn nhẫn.

Vừa rồi hắn thế nhưng là bị giật mình.

Thù này hắn phải trả!

Hơn nữa, tận dụng cơ hội hiếm có này, hắn muốn thử khả năng gây ra sát thương của mình.

"Rống —— "

Nữ zombie này dường như biết trước số mệnh tiếp theo của mình, lập tức phát ra tiếng gào thét giận dữ.

Vương Đào nắm chặt nắm đấm, sau đó hung ác nói:

"Kêu tiếp đi, ngươi có kêu rách cả họng cũng vô dụng!"

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!